Đèn đường hiu hắt
Từng cơn mưa bắt
Đầu rơi nhanh, để anh đi lấy ô
Đường về xa lắm
Thời gian khuya vắng
Người ở đâu, để anh đưa em về
Bước bên em, những dư vị đắng ngắt
Khép đôi môi, những câu từ mím chặt
Nếu như em có chút nào nuối tiếc
Hãy để chúng ta được có thêm thời gian?
(Oh
Hãy để chúng ta được có thêm thời gian) x2
Em sẽ đi đâu qua những ô màu, what to do
Qua vách ngăn sâu ta cách xa nhau, it’s up to you
Em sẽ đi đâu qua những đêm thâu, what to do
Thật tình cờ chiếc váy em mặc trên người
Là lần đầu tiên chúng ta hẹn nhau cùng đi ăn tối
Baby em sẽ đưa đôi chân em đi đâu lang thang hết những tháng ngày dài tan trong đêm thâu
Liệu rằng trong phút giây em có thấy chắc chắn luyến tiếc với những thứ trong quá khứ đã quyết khi chúng ta còn gần bên nhau
Rồi thời gian sẽ trôi qua mang đi theo bao nhiêu suy tư, yêu thương đã trao rồi cũng sớm nguội dần trong anh
Lời đầu môi em vẫn ngân bên tai anh khi xưa
Ngọt ngào như cánh hoa tàn mong manh
Hãy để chúng ta được có thêm chút thời gian
Lặng nhìn theo bước chân dòng người đang vội vã
Gió theo làn mây xuôi về nơi chân trời xa , từng vì sao kia vút qua
Những lúc yếu đuối thì baby em hãy cứ mím đôi môi, đừng để hoen ướt mi
Đừng để hoen ướt mi cuz I don’t know what to do